1/11/2010, 1:13 pm
Moderators
Ánh mắt nào làm hồn ta xao động.
Cơn gjó thoảng thổj luồng máj tóc xanh.
Tjếng cườj trong như gjọt sương long lanh.
Nhưng nôn nao lòng bỗng thấy đong đầy.
Mình nhớ mãj nhớ mãj hồj tưởng ấy.
Thờj gjan ơj phaj nhòa đj tất cả.
Để mình về không còn vươn vấn nữa.
Tjếng nój con tjm sao quá lạnh lùng.
Tjếng cườj nào đâu sao quá khô khan.
Nín hơj thở tôj thấy mjnh yên ấm.
Một mảnh trờj tà sao quá mong manh
Cơn gjó thoảng thổj luồng máj tóc xanh.
Tjếng cườj trong như gjọt sương long lanh.
Nhưng nôn nao lòng bỗng thấy đong đầy.
Mình nhớ mãj nhớ mãj hồj tưởng ấy.
Thờj gjan ơj phaj nhòa đj tất cả.
Để mình về không còn vươn vấn nữa.
Tjếng nój con tjm sao quá lạnh lùng.
Tjếng cườj nào đâu sao quá khô khan.
Nín hơj thở tôj thấy mjnh yên ấm.
Một mảnh trờj tà sao quá mong manh