5/10/2010, 7:03 pm
Quản Trị Viên
Em ạ! Anh cũng không hiểu được nữa, không hiểu được tại sao anh vẫn còn yêu em nhiều đến như thế sau tất tần tật những điều “khủng khiếp” em dành cho anh.
Gặp em trong một ngày hè nóng đến oải người và anh đã “say nắng” luôn từ cái nhìn đầu tiên ấy! Để rồi 5 tháng sau đó anh cảm thấy mình thật hạnh phúc và may mắn khi em nhận lời ở bên anh bằng một nụ hôn em dành cho anh (em là người hôn anh trước – thỉnh thoảng khi hai đứa ngồi với nhau anh vẫn lấy điều đó ra để trêu em).
Anh không có gì cả (không đẹp trai, không giàu có…) cũng chẳng bằng được rất nhiều người theo đuổi em, anh chỉ có sự chân thành và một tình yêu dành cho em.
Hơn hai năm ở bên nhau, anh thấy đó là khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời mình. Vẫn có rất nhiều người theo đuổi em vì em là một cô gái hấp dẫn và ngoan ngoãn. Anh cũng đã từng phải nghe có ai đó nói rằng “yêu anh, em như “bông hoa nhài cắm …” vậy”. Anh cũng buồn, buồn cho em và buồn cho anh .
Và cuối cùng điều đáng buồn cũng xảy ra, một viên chức bình thường như anh không thể giữ được em ở lại bên cạnh – em xứng đáng được hưởng nhiều hơn thế. Nhưng em biết không? Anh cố gắng làm một viên chức ở quê cũng một phần vì “Em không lấy chồng xa, em chỉ lấy chồng cách nhà không quá 5km” – điều em nói khi hai đứa vẫn còn ngồi trên giảng đường đại học.
Anh đã nghĩ thật may, ít ra anh và em cũng cùng quê (lại không xa nhà em) và dù sao làm một viên chức cũng không quá tệ vì anh vẫn có thể làm ngoài. Nhưng tất cả những điều đó chẳng thể thay đổi được gì, đúng ngày em ra trường (sau anh 1 năm), em đã nói lời chia tay: “anh không có lỗi, chỉ là em muốn sống cùng với “anh ấy””. Anh cũng biết “anh ấy” của em là ai và anh cũng rất tôn trọng tình yêu, sự kiên trì của anh ấy dành cho em (luôn theo đuổi em trong thời gian em yêu anh).
Thật tồi tệ, tất cả trong anh sụp đổ dù trước đó anh đã có những linh cảm không thực sự tốt. Tất cả những nỗ lực níu kéo em của anh sau đó đều vô vọng dù em biết anh thực sự tuyệt vọng khi không có em ở bên.
Dù anh vẫn luôn nghĩ hãy quên em đi để em sống hạnh phúc – anh tự thấy thế và chắc cũng đúng thôi, nhưng anh cũng chắc chắn rằng không ai có thể yêu em nhiều hơn anh, không ai có thể mong em hạnh phúc nhiều hơn anh. Và anh vẫn luôn nhớ em đến từng giây và chưa lúc nào thôi hy vọng em sẽ trở về bên anh.
Một năm sau ngày em ra trường, em chia tay “anh ấy” của em. Anh đã rất buồn cho em vì khi chia tay anh, anh thực sự thấy được em rất quyết tâm đến với “anh ấy” của em.
Gặp lại em nhiều hơn cùng tình yêu không hề thay đổi và luôn hy vọng em sẽ quay về bên anh, anh đã thêm một lần tỏ tình với em. Em từ chối: “Dù em rất sợ không có anh nhưng cũng sợ cả việc ở bên anh. Em đã chạy trốn một lần, em không dám đối mặt thêm một lần nữa”.
Nhiều người nói với anh rằng anh mù quáng nhưng anh chỉ thấy rằng anh yêu em, yêu em nhiều lắm và luôn muốn được ở bên em.
Anh viết ra những dòng này, chẳng hy vọng em sẽ có lúc nào đọc được nó (vì em là một người “mù” internet). Đó chỉ là một sự trải lòng của anh thôi. Anh luôn yêu em dù sẽ có rất nhiều điều thay đổi như em từng nói với anh “tình yêu là vĩnh cửu nhưng người yêu thì luôn thay đổi”.
Anh không thể quên em không có nghĩa là anh sẽ không để em đi tìm hạnh phúc bên một người nào khác. Và giờ đây, anh mừng vì em đã có một “chỗ dựa” mới. Hãy sống thật hạnh phúc em nhé! Chàng khờ yêu em!
(Theo aFamily)