Thành viên chí cốt
22 tuổi, tôi lên xe hoa trong sự chúc phúc của mọi người, mừng cho đôi trai tài gái sắc lấy nhau, hai bên họ hàng môn đăng hộ đối. Đám cưới cũng là kết quả của 4 năm quen biết và 3 năm yêu nhau tha thiết.
Tôi và anh đều là mối tình đầu của nhau, điều đó làm cho tôi vô cùng hạnh phúc. Anh là một chàng trai hoàn hảo trong mắt tôi cũng như trong mắt gia đình và bạn bè tôi. Anh yêu tôi, chiều chuộng tôi và chưa bao giờ anh để cho tôi phải thiếu thốn bất cứ thứ gì hay phiền muộn về bất cứ điều gì. Anh quan tâm và lo lắng cho tôi từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Ở bên anh, tôi cảm thấy thật bình yên và hạnh phúc. Tôi cứ ngỡ rằng, mình đã tìm thấy một nửa đích thực của cuộc đời mình.
Nhưng khi cưới nhau rồi, tôi mới nhận thấy cuộc sống này đang đùa giỡn với chính bản thân mình. Kết thúc tuần trăng mật, chúng tôi trở về với cuộc sống hiện tại. Mặc dù trước đó, tôi đã có sự chuẩn bị tinh thần là sau đám cưới, cuộc sống vợ chồng sẽ có nhiều sự xáo trộn… nhưng tôi vẫn không thể nghĩ được là anh lại thay đổi nhiều như thế!
Từ khi thành vợ thành chồng, anh không còn quan tâm tới tôi như trước nữa. Anh thường xuyên hẹn bạn bè tụ tập chơi bời mà không bao giờ cho tôi đi cùng. Hễ đi làm về, anh muốn tôi phải nấu cơm cho anh ăn luôn, những món ăn cũng phải đúng sở thích của anh, nếu không anh lại mặt cau mày có dù tôi được mọi người khen là đảm đang và nấu ăn rất ngon.
Đến tháng, anh đưa tiền cho tôi thì sẽ càu nhàu vài câu hoặc là trách tôi tiêu pha hoang phí, trong khi đó, tôi chỉ đi chợ và mua đồ ăn, thức uống trong gia đình, còn anh thì mua sắm điện thoại mới cho mình, may bao nhiêu quần áo mới và sắm sửa rất nhiều giầy dép.
ị tổn thương ghê gớm!
Bây giờ tôi không biết phải làm sao nữa? Phải chăng do tôi kết hôn quá sớm nên bây giờ tôi mới phải chịu hậu quả đau lòng như thế này? 22 tuổi, phải chăng tôi còn quá trẻ để nghĩ đến chuyện lấy chồng?
=>> Đúng là một người chồng không xứng đáng và vô trách nhiệm..