Người sáng lập
Phận “ở rể”
Phận râu... này ở bên nhà vợ
Làm cái gì cũng sợ mếch lòng
Lúc đang “tâm sự” trong phòng
Sợ cô em vợ tồng ngồng rình... nghe!
Gia tài? Chỉ một xe mới... sắm
Rất nâng niu, đi chẳng dám đi
Nhưng thằng em vợ thường khi
Mượn đi ghẹo gái, “vọt” thì... hết ga!
Tiền thì ít, gặp cha vợ... mượn
Phải móc ra, chớ “hưỡn” được sao?
Nhiều khi “kẹt” quá, ước ao...
Giá như được trả mấy hào, cũng... vui!
Những lúc bạn tới lui thăm viếng
Phải nói năng kín tiếng, kẻo... phiền
Dù là những chuyện rất... riêng
Mẹ vợ nghe được thì... điên cái đầu!
Lúc ăn phải nhìn sau ngó trước
Lại thường xuyên rót nước bưng... hầu
Giận vợ, chẳng dám lầu bầu
Mà luôn phải biết gật đầu “dạ, vâng...”!
Đúng là “ở rể”... sướng thân!?!
*
* *
Phận làm dâu
Ai đã từng qua cầu cay đắng
Ai đã từng muối mặn gừng cay.
Mới thương thân phận mảnh mai...
Cơm chan nước mắt những ngày làm dâu!
Chân rón rén cúi đầu nhẹ bước,
Miệng nhai cơm, mắt ướt, lòng đau!
Thương chồng phải chịu gian lao,
Vâng vâng, dạ dạ, ra vào trình thưa!
Trời còn có lúc mưa lúc nắng
Phận làm dâu cay đắng, đắng cay!
Nỗi niềm biết tỏ cùng ai?
- Bao năm chua chát, đọa đày thân em.