14/5/2011, 5:46 pm
Super Mod
Em
biết ngay từ hôm đi chơi lần đó, em đã biết anh sẽ khác, anh nói đúng,
anh đã từng nói với em, quen anh em sẽ khổ, sẽ buồn nhiều đấy! Giờ thì
em đã hiểu. Anh là người bận rộn, em cũng không trách anh vì em và anh
cũng chỉ mới quen, nhưng không hiểu sao… Anh sống quá thực tế, còn em
lãng mạn, mong được bình yên, nhưng có lẽ đó em cũng thấy sợ anh. Thời
gian qua anh có hiểu cảm giác của em như thế nào không? Em đã áp lực về
khi nhà, đã áp lực về công việc, lại còn chuyện chuyển nhà… Em đã nhắn
tin cho anh, chỉ mong anh chia sẻ, nhưng em nhận về là cái gì? Không một
tin nhắn trả lời, không một lời an ủi, nhiều lúc em cũng đã khóc, rồi
em lại tự dỗ em, em và anh có là gì đâu? Mà sao em lại như thế?
Anh cũng từng nói rằng, “cái gì đến nhanh thì nó ra đi cũng nhanh”,
em thấy đúng, nó như một cơn gió thoảng qua mà em chưa kịp đón lấy. Khi
em nhận ra mình yêu anh hơn bao giờ hết, không thể xa anh đực thì là lúc
em nhận ra rằng: anh đang rời xa em. Hôm trước ngồi cùng với mấy người
bạn, bạn có tin nhắn từ một người yêu chỉ vỏn vẹn 3 chữ “Em nhớ anh” đủ
để làm cho cậu ta vui như thế nào? Nhìn lại mình tự dưng em lại khóc, đã
có lần em cũng nhắn cho anh như vậy nhưng em nhận lại chỉ là sự im
lặng. Em biết, biết cả những suy nghĩ đã làm cho anh băn khoăn khó xử,
em không trách anh.
Em sẽ không làm phiền anh nữa... (Ảnh minh họa)
Lâu rồi em không nhận được những tin nhắn ngọt ngào mà anh nhắn cho
em nữa, em cũng tự trách mình, giá như hôm đó em không nghịch ngợm quá,
không về quê, không gặp anh… thì anh cũng không biết em, em sẽ không
buồn như thế này. Chắc đó cũng là cái mà người ta gọi là “duyên” anh
nhỉ?
Sinh nhật em, em chỉ muốn có mình anh bên cạnh, em điện thoại anh
không nghe máy, anh nói anh bận? Bận tới mức chỉ mất 2 phút anh nhắn tin
chúc mừng để cho em vui, nhưng anh không làm, em đã thức đến 1h sáng
chỉ đợi anh, chỉ cần anh nhắn tin thôi, nhưng càng đợi em càng vô vọng.
Em đã được nghe câu nói: "Ai chưa từng đau khổ sẽ không hiểu hạnh
phúc là gì?”, giờ em mói thấm thía câu nói đó. Chẳng lẽ em lại yêu anh
nhiều thế sao?Anh cũng không phải là người nổi bật, vậy tại sao? Em cũng
không trả lời được nữa…
Em là vậy đấy, yếu đuối, không mạnh mẽ, nhưng em sẽ cố gắng sống thật
tốt. Để sau này có gặp lại em không như vậy nữa, không phải là cô bé
yếu đuối như anh nghĩ.
Và điều em muốn nói với anh là: “Whenever you go, whatever you do, whoever you are. I’still miss you because…”
Chúc anh học tập và công tác tốt!!!