11/8/2010, 3:19 pm
Mem chính thức
Tình tôi than lạnh đen sì
Anh mà chạm tới ơ… thì tèm lem
Có lẽ nào suốt đời chỉ yêu anh ?
Tự hỏi mình tôi không trả lời được !
Tiến một bước anh xa tôi nghìn bước
Có lẽ nào chỉ yêu mãi mình anh ?
Hoàng tử ơi !Người bướng bỉnh của tôi !
Chiếc giày bỏ lại kẻ nào nhặt được ?
Tôi cố tìm trong đêm mưa trút nước
Mi ở đâu ?Ta Nữ hoàng khuya đây
Ngồi lặng buồn nghĩ lại chuyện mới đây
Hai năm trước tôi và anh chung lớp
Hai năm trước chỉ mình tôi hồi hộp
Xao xuyến lòng theo dõi bóng hình ai ?
Là con gái tôi là kẻ chơi vơi
Không dám găp một mình anh đâu nhé !
Mười bảy tuổi tôi là kẻ bơ vơ
Yêu đơn phương rồi trăn trở một mình .
Tất cả chìm vào ánh sáng lặng thinh
Những trưa trộm nhìn ,những chiều lặng lẽ
Đường về một ,một mình tôi buồn tẻ
Rồi dêm dài thao thức với gió khuya .
Mang tâm tư trút hết những vần thơ
Với mực tím ,với vở tinh trắng muốt
Nhưng Trời hỡi!Thơ tôi không vào được
Một con tim chưa vướng chuyện vẩn vơ .
Thơ tôi làm chứa đựng nhiều mộng mơ
Niềm hi vọng một tương lai chói lọi
Nhưng Trời hỡi !Tình tôi không thỏa đáng
Được anh nâng niu như những điểm mười .
Tình tôi là khói Người ơi !
Bay lên tận đỉnh mây trời rồi tiêu!