4/4/2011, 4:19 pm
Moderators
Nhớ ngày nào tiếng bước,ui quen
Bên giảng đường ,tiếng cô sao khó hiểu
Ngộ ra rằng, em đây mới hiểu được
Bỡi vì cô, đây là người xứ lạ
Nhưng dần dần, có lạ cũng thành quen
Một tiếng đùa, cũng làm cô lên tiếng
Giận một hồi ,cô lại nói thân thương
Dù không mắng, nhưng lòng e nghĩ mãi
Đến bây giờ, em mới biết, tại vì sao
Sao lời cô, lại quá thanh cao
Tận bây giờ, làm sao e ko nhớ
Một nụ cười ,ánh mắt với tình thương
Người cô mến, trong chúng em cuối cấp
Đó là người ,chẳng ở đâu xa
Một cái tên ,nằm trong vạn loài hoa
Cái tên ấy, trong sáng cả ngày dài
Để chúng em, yêu kiều và thương mến
Giờ bắt đầu, e gửi đến cô Mai
Người e nói ,chính là cô đấy ạ!
Người làm cho e, bừng lửa đỏ
Ham học hanh, chăm chỉ và năng động
Trong hôm nay, e trọn tầm cây bút
Gửi tặng cô, trong muôn nẽo đoạn đường
Gửi cô Mai, với bao niềm thương nhớ
Giờ nghĩ lại, tuổ thơ quá dại khờ
Cô sẵng sàn, ân cần và giúp đỡ
Dạy chúng e, những gì ko muốn nhớ
Giờ nghĩ về ,sao nhớ quá cô ơi!
Viết tặng cô, nhưng viết gì bây giờ ?
Dù xa trường, xa cô ,những ngày thơ
Những kĩ niệm ,dấu ấn nào không nhớ
Nặng niềm thương, chúng e gửi về cô
Gửi cô Mai, trong một buổi chiều tàn
Nhớ những gì ,tiếng nói thân quen
Giờ nơi xa, muốn biết phải làm sao
Muốn tâm sự, cùng cô những hôm nào
Sao thấy lòng, nôn nao và cách trở
Dù xa trường, tìm tương lai rộng mở
Nhưng không quên, những tháng ngày che chở
Để bây giờ ,chúng e bỡ ngỡ niềm thương
Đặt cây bút, e viết sao cho trọn
Để gửi về ,cho cô trọn niềm vui
Gửi cô Mai, trong một buổi mong đợi
Đành giấu kín, nỗi niềm luôn khắc khỏi
Tiếng động nào, xao xát cả hàng cây
Chúng e đây, ôm ấp niềm chờ đợi
Đợi một ngày ,cho trọn tương lai
Về thăm cô ,trong chuỗi ngày dài
Gửi cô Mai, bây giờ e viết lại
Để tiếng bước, cho ngày mai tươi sáng
Để không quên những gì càng muốn nhớ
Để đáp đền xứng đáng của ơn cô
(VĂN TÍN)
Bên giảng đường ,tiếng cô sao khó hiểu
Ngộ ra rằng, em đây mới hiểu được
Bỡi vì cô, đây là người xứ lạ
Nhưng dần dần, có lạ cũng thành quen
Một tiếng đùa, cũng làm cô lên tiếng
Giận một hồi ,cô lại nói thân thương
Dù không mắng, nhưng lòng e nghĩ mãi
Đến bây giờ, em mới biết, tại vì sao
Sao lời cô, lại quá thanh cao
Tận bây giờ, làm sao e ko nhớ
Một nụ cười ,ánh mắt với tình thương
Người cô mến, trong chúng em cuối cấp
Đó là người ,chẳng ở đâu xa
Một cái tên ,nằm trong vạn loài hoa
Cái tên ấy, trong sáng cả ngày dài
Để chúng em, yêu kiều và thương mến
Giờ bắt đầu, e gửi đến cô Mai
Người e nói ,chính là cô đấy ạ!
Người làm cho e, bừng lửa đỏ
Ham học hanh, chăm chỉ và năng động
Trong hôm nay, e trọn tầm cây bút
Gửi tặng cô, trong muôn nẽo đoạn đường
Gửi cô Mai, với bao niềm thương nhớ
Giờ nghĩ lại, tuổ thơ quá dại khờ
Cô sẵng sàn, ân cần và giúp đỡ
Dạy chúng e, những gì ko muốn nhớ
Giờ nghĩ về ,sao nhớ quá cô ơi!
Viết tặng cô, nhưng viết gì bây giờ ?
Dù xa trường, xa cô ,những ngày thơ
Những kĩ niệm ,dấu ấn nào không nhớ
Nặng niềm thương, chúng e gửi về cô
Gửi cô Mai, trong một buổi chiều tàn
Nhớ những gì ,tiếng nói thân quen
Giờ nơi xa, muốn biết phải làm sao
Muốn tâm sự, cùng cô những hôm nào
Sao thấy lòng, nôn nao và cách trở
Dù xa trường, tìm tương lai rộng mở
Nhưng không quên, những tháng ngày che chở
Để bây giờ ,chúng e bỡ ngỡ niềm thương
Đặt cây bút, e viết sao cho trọn
Để gửi về ,cho cô trọn niềm vui
Gửi cô Mai, trong một buổi mong đợi
Đành giấu kín, nỗi niềm luôn khắc khỏi
Tiếng động nào, xao xát cả hàng cây
Chúng e đây, ôm ấp niềm chờ đợi
Đợi một ngày ,cho trọn tương lai
Về thăm cô ,trong chuỗi ngày dài
Gửi cô Mai, bây giờ e viết lại
Để tiếng bước, cho ngày mai tươi sáng
Để không quên những gì càng muốn nhớ
Để đáp đền xứng đáng của ơn cô
(VĂN TÍN)